Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

TÀ ÁO TRẮNG


Ănh sưu tầm
*
TÀ ÁO TRẮNG
***

Một sáng tôi ra trước cổng nhà
Chợt tà áo trắng lướt nhẹ qua
Tay ôm cặp sách dường như để...
Tóc thả ngang vai dáng ngọc ngà.
*
Từ đó sáng nào tôi cũng ra
Vì sao chẳng biết cứ như là
Phải ra đứng đó chờ ai đó
Cho đến khi nào áo trắng qua.
*
Rồi đến một hôm tôi vắng nhà
Nghe đâu người ấy mấy lần qua
Vẫn không thấy bóng chờ trước cửa
Nét dáng buồn thiu mới biết là.

4 nhận xét:

  1. Bài thơ hay quá ...áo trăng ơi đừng buồn/ người ta đã rẻ bến..hiiii..!cám ơn bạn đã ghé thăm chúc buổi tối vui vẻ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Áo trắng ơi! người ta chưa rẽ mà...Cám ơn bạn góp vui

      Xóa
  2. Áo trắng chờ ai dưới nắng chiều
    Mắt tròn tóc xõa thật đáng yêu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Áo trắng chờ ai dưới nắng chiều
      Mắt tròn tóc xõa thật đáng yêu"
      *
      Để ai ngơ ngẩn vào ra mãi
      Chỉ lén nhìn thôi chẳng dám liều ..

      Xóa