LÒNG EM
Ảnh sưu tầm
Kính tặng các chị có chồng
tập kêt ra Bắc - 1954
***
Bao lần con hỏi: Ba đâu má?
Em biết nói gì anh hỡi anh
Bọn giặc lùng vây ráo riết quá
Nhỡ ra...em sống sống sao đành.
*
Bao lần con hỏi lòng em hỏi
Đau nhói trong tim mãi mãi mà
Kể từ hôm ấy chia tay ấy
Hồn em tựa trẻ nhỏ không nhà
*
Cứ ngỡ hai năm sẽ trở về
Ngờ đâu anh lại mãi xa quê
Mẹ con em nhớ vào ra ngóng
Đêm đợi ngày trông giữa bốn bề.
*
Lần lữa đông về đông lại qua
Biết bao mùa lá rụng sân nhà
Con nay đã lớn đi Giải Phóng
Côi cút mình em với mẹ già.
*
Cực lắm anh ơi ! lũ giặc thường
Khảo tra đánh đập nát bầm xương
Bao cát thả sông đinh đóng gáy
Chôn sống bao người ở quê hương.
*
Luật mười năm chín chúng bày ra
Thêm cảnh lầm than khốn khổ mà
Máu chảy đầu rơi đêm sám hối
Con thì mất mẹ mẹ mất cha.
*
Rồi đến Mỹ vào anh biết không?
Chúng đem chất độc rãi đầy đồng
Lúa ngô khoai sắn đều cháy cả
Bưng chén cơm mà lệ rơi lòng.
*
Nhiều lúc chúng càng bắt dân ta
Hơn trăm người lại đứng quanh nhà
Xả súng bắn vào cười man dã
Như loài lang soái lũ yêu ma.
*
Rồi lại xe tăng thiết giáp chà
Nát làng mồ mã của ông cha
Cái giếng Đình xưa đâu còn nữa
Mất rồi nơi ấy thuở cây đa...
*
Nhà cửa ủi bằng chúng bắt đi
Dồn dân vào ấp cảnh lầm bi
Chung quanh rào kẽm và họng súng
Biết sống làm sao biết nói gì.
*
Khổ lắm anh ơi ! những tháng ngày
Bom rơi đạn nổ giặc lùng vây
Lòng em lửa đốt vào ra ngóng
Lo cả anh - con có nỗi nào?
*
Chắc lúc anh về em đã xa
Hoặc chăng khi đó cũng đã già
Xuân đâu còn nữa trời ơi hỡi!
Anh hỡi lòng em thế đó mà.
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét