Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

CHUYỆN VỀ EM




Cô du kích Đà Nẵng - ảnh sưu tầm
*


Tôi xa nhà từ thuở tuổi mười lăm

Theo tiếng gọi vào đoàn quân Giải Phóng

Ôi ! nhớ mãi cái ngày chia tay ấy

Háo hức lên đường lưu luyến quê hương.

*
Dạo ấy chúng tôi đi sinh tử coi thường
Chỉ mong được sớm ngày độc lập
Cả xã ra đi hai hai người cùng lớp
Sống sót trở về chẳng được bao nhiêu.
*
Riêng với tôi thương tích cũng nhiều
Nên đã được cho ra miền Bắc
Trên miền Bắc bao đêm dài lo lắng
Nơi quê nhà đâu biết mất còn ai.
*
Tin trở lại chiến trường vào một buổi ban mai
Mừng vui quá ôi ! một thời vậy đó
Lại chia tay mảnh trời thương nhớ
Gửi lại hậu phương những tình cảm sâu nồng.
*
Chiến dịch về mùa mới rộn tiến công
Tôi bỗng gặp em cô bé nhà bên một thuở
Khi tôi đi em vẫn còn bỡ ngỡ
Đâu biết đi đâu tuổi mới hơn mười.
*
Mới ngày nào nay đã chớm hai mươi
Dáng thon nhỏ khuôn mặt tròn thương quá
Đôi mắt sáng lung linh xanh màu lá
Vành mũ tai bèo xao xuyến mãi hồn tôi.
*
Chưa kịp một lời đành phải xa thôi
Bới phía trước đang vào trận mới
Tôi lại bị thương lại lên đường ra Bắc
Chuyện về em để ngỏ mãi trong lòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét